Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

8 BAI HAT


1. Chiec la cuoi cung

Đêm qua chưa mà trời sao vội sáng 
Một đàn chim cánh nhỏ chở mùa sang 
Chiều vào thu tiễn em sầu lạnh giá 
Lá trên cành từng chiếc cuốn bay xa 

Đêm chia ly buồn gì sao chẳng nói 
Chỉ nghe em nói nhỏ trở về thôi 
Ngày buồn tênh cũng đưa chiều vào tối 
Mím môi cười mà nhớ thương khôn nguôi 

Mộng về một đêm xuân sang 
Em thì thầm ngày đó thương anh 
Thuyền về một đêm trăng thanh 
Xây mộng vàng đậu bến sông xanh 

Mộng tràn ngập đêm trăng sao 
Sao đầy trời từng chiếc lấp lánh 
Rồi một chiều xuân thơ trinh 
Cho lòng mình về với dĩ vãng 

Xa nhau chưa mà lòng nghe quạnh vắng 
Đường thênh thang gió lộng một mình ta 
Rượu cạn ly uống say lòng còn giá 
Lá trên cành một chiếc cuối bay xa




2. Có những niềm riêng

Có những niềm riêng làm sao nói hết 
Như mây như mưa như cát biển khơi 
Có những niềm riêng làm sao ai biết 
Như trăng trên cao cách xa vời vợi. 

Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt 
Như cây sau mưa long lanh giọt sầu 
Có những niềm riêng làm tim thổn thức 
Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười. 

Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi 
Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời 
Ôi nỗi sầu đong chất ngất 
Như một ngày như mọi ngày 
Như vạn ngày không thấy đổi thay. 

Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ 
Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ 
Có những niềm riêng gần như hơi thở 
Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ. 

Có những niềm riêng một đời dấu kín 
Như rêu như rong đắm trong bể khơi 
Có những niềm riêng một đời câm nín 
Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi.





3. Han mac tu 

Ai mua trăng, tôi bán trăng cho 
Trăng nằm im trên cành liễu đợi chờ 
Ai mua trăng, tôi bán trăng cho 
Chẳng bán tình duyên ước hẹn hò. 

Đường lên dốc đá nửa đêm trăng tà nhớ câu chuyện xưa 
Lầu ông Hoàng đó thuở nào chân 
Hàn Mặc Tử đã qua 
Ánh trăng treo nghiêng nghiêng, bờ cát dài thêm hoang vắng 
Tiếng chim kêu đau thương, như nức nở dưới trời sương 
Lá rơi rơi đâu đây sao cứ ngỡ bước chân người tìm về giữa đêm buồn 

Đường lên dốc đá nhớ xưa hai người đã một lần đến 
Tình yêu vừa chớm xót thương cho chàng cuộc sống phế nhân 
Tiếc thay cho thân trai, một nửa đời chưa qua hết 
Trách thay cho tơ duyên chưa thắm nồng đã vội tan 
Hồn ngất ngư điên cuồng cho trời đất cũng tang thương, mà khổ đau niềm riêng. 

Hàn Mạc Tử xuôi về quê cũ, dấu thân nơi nhà hoang 
Mộng Cầm hỡi thôi đừng thương tiếc, tủi cho nhau mà thôi 
Tình đã lỡ xin một câu hứa, kiếp sau ta trọn đôi 
Còn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côi.

Tìm vào cô đơn đất Quy Nhơn gầy đón chân chàng đến 
Người xưa nào bíêt, chốn xưa ngập đường pháo cưới kết hoa 
Chốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡ 
Xót thương thân bơ vơ, cho đến một buôỉ chiều kia 
Trơì đất như quay cuồng khi hồn phách vút lên cao 
Mặc Tử nay còn đâu? 

Trăng vàng ngọc, trăng ân tình chưa phỉ 
Ta nhìn trăng, khôn xiết ngậm ngùi trăng...







4. Lau dai tinh ai

Anh sẽ vì em làm thơ tình ái. 
Anh sẽ gom mây kết hình lâu đài. 
Đợi chờ một đêm trăng nào tới, 
đợi chiều vàng hôn lên làn tóc, 
đợi một lần không gian đổi mới, 
đón hai đứa chúng ta mà thôi... 

Tinh tú trời cao thành vương miện sáng. 
Khai lễ đăng quan vũ trụ chong đèn. 
Hoàng hậu về cao sang quyền quý, 
đẹp nụ cười quân vương vừa ý, 
và lâu đài mang tên Tình Ái 
đón hai đứa chúng ta mà thôi... 

Đ.K.: 

Em ơi lâu đài tình ái đó 
chắc không có trên trần gian, 
Anh đưa em vào bằng tiếng hát 
chắp đôi cánh nhung thiên thần. 
Em ơi lâu đài tình ái đó 
sáng trong ánh tinh cầu xa 
cho nên cho dù nghìn năm qua, 
còn vấn vương đôi hồn hoa. 

Anh kết lầu hoa bằng thơ tình ái, 
cho mắt em xanh đến tận muôn đời. 
Chuyện tình mình chưa nghe lừa dối, 
lời hẹn đầu chưa đi vào tối, 
thì lâu đài mang tên Tình Ái, 
đón hai đứa chúng ta mà thôi...





5. Nếu như ngày đó

Nếu như ngày đó ta không gặp nhau
thì chắc nay đã không u sầu.
Nếu như ngày đó tiếng yêu không phai màu
thì giờ đây ta đâu phải xa nhau

Nếu như ngày đó, anh không lừa dối
thì tình đôi ta đã không lạc lối
Bước trong chiều tối nghe lòng đơn côi
Một mình em về chốn xa xôi

Tìm nhau trong bao nhung nhớ sao nghe nhói đau
Đã yêu thật rồi sao gian dối nhau
Tiếng yêu ban đầu giờ là nỗi đau
Thôi ta đành cố quên mau người ơi

Tình là trò chơi ân ái gieo bao trái ngang
Giấc mơ phai tàn mình em khóc than
Trách ai phũ phàng lòng ta nát tan
Dù có bên nhau thì cũng đã muộn màng



6. Một cõi đi về 

1.
Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt 
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về 

Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua 
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa 

Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại 
Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người 

2.
Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ 
Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà 

Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa 
Từng lời tà dương là lời một địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe 

Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng 
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì.....




 7. Để Nhớ Một Thời Ta Đã Yêu



Hạnh phúc trong tầm với đã không tìm tới.
Khi vắng em trong đời.
Tìm đến chân trời mới vẫn thương một thời.
Giờ đã xa ngàn khơi.

Ngày đó ta lầm lỡ ôm ấp nhau hững hờ.
Để tiếng yêu rạn vỡ rồi thời gian xóa mờ.
Mãi vô tình đến bây giờ.
Nhận ra hai đứa không còn nhau.

Cuộc sống luôn vội vã với bao nghiệt ngã.
Xô cuốn ta miệt mài.
Một bước chân trượt ngã đã trôi thật dài.
Lạc mất nhau ngày mai.

Còn mãi khung trời đó mình gặp nhau lúc đầu.
Ngày tháng hoa mộng đó cùng niềm vui nỗi sầu.
Sẽ ghi lại biết bao điều.
Để nhớ một thời ta đã yêu.

ĐK:
Thì thôi ta đã lỡ lìa xa bến bờ.
Đời lênh đênh sóng vỗ buồn trôi lững lờ.
Cuộn mình trong nỗi nhớ cho đến bao giờ.
Mình mới quên ngày xưa.
Thì thôi ta đã hết chờ nhau sẽ về.
Mùa xuân nay đã chết vàng phai não nề.
Để lại bao hối tiêc khi khắc tên người.
Gọi mãi trong đêm buồn...




8. Tình Em Xứ Quảng

Anh về nơi xứ Quảng, thăm người em phố Hội

Sông Thu Bồn con nước lững lờ trôi

Đường Chùa Cầu mưa buồn giăng ngập lối

Rừng thông xanh mưa thấm ướt bờ môi.

Thương nhớ nhiều - người em yêu xứ Quảng

Làn môi hồng, suối tóc xõa ngang vai

Bờ mi cong - nhấp nhô thuyền Cửa Đại.

Sóng dạt dào, vang vọng tiếng thông reo.

Bao kỷ niệm ngày mình bên nhau

Ước mơ chung đôi nhịp cầu...

Nào ngờ đâu, tuổi thơ ép vào trang giấy

Cuộc đời mộng mơ, nhớ thương mùa phượng nở

Ngăn chia đôi bờ anh đứng chờ... ngẩn ngơ.

Da em trắng mịn màng hơn cát biển.

Mắt em xanh như dòng nước Hàn Giang.

Tình ta đẹp như vầng trăng soi sáng.

Tên chúng mình lưu niệm Ngũ Hành Sơn./.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét