Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

TUYET VA PHUONG





Tuyết và Phương

Tuyết rơi trắng xoá mái nhà,
Suốt đêm ta thức bồn chồn không yên.
Em đang về lại quê hương,
Bỏ quên ta lại tơ vương lạnh lùng.
Thương em chẳng muốn trách nhiều, 
Nhớ lời Phật dạy vô thường quán thôi.
Mong em chân cứng đá mềm,
Rồi ta sẽ được một lần gặp nhau!

HH
8.2.2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét